sau những giọt nước mắt cuối cùng tớ dành cho cậu tớ sẽ hoàn toàn trở thành 1 con người mới.
tỚ từng nghĩ tớ ko buông tay thì tớ có thể níu kéo được cậu, nhưng nó chỉ là suy nghĩ thuj
.
tỚ nhận ra nhìu đìu trong lúc tớ khóc , tớ khóc rất nhìu, khóc sưng cả mắt rồi ko dám đy học lun.
tỚ khóc vì 1 người ko hĩu tớ chắc có lẽ là dư thừa nhưng nó làm cho tớ nhận ra nhìu đìu quan trọng.
tỚ nhận ra lúc này tớ i* cậu, i* nhìu hơn tớ nghĩ, tớ đã quen lun có cậu ở bên cạnh tớ, tớ đã quen trong trí nhớ of tớ lun có tên cậu...
Nhưng bây h thì tớ phải tự buông tay. tớ phải tập sống vs cuộc sống ko có cậu ở bên.
tỚ pùn lém, pùn nhìu hơn nữa khi chỉ vì 1 chút hĩu nhùm nhỏ mà cậu vs tớ phải cách xa nhau.
tỚ viết bài này là lúc tớ đau lắm nhưng tớ cũng phải gượng dậy, cố mỉm cười để nước mắt chảy vào trong, tớ ko thể để ai bjk tớ yếu đuối.
Cậu quên tớ thật hả? Tất cả những lần nói nhớ tớ cũng là ko có thật lun ak?
Sự thật là trong tớ ko thể quên được cậu, tớ nói rứa đó, nhưng tớ sẽ ko làm đc đìu đó ,vì tớ còn i* cậu và cũg còn nhớ cậu
cÓ những lúc tớ bồng bột, nông nỗi, ích kỉ lắm.
tớ ko chịu đựng đc những câu nói lạnh lùng of cậu, rùi tớ cũng nói ra những lời mà thật lòng tớ ko muốn nói.
tỚ xin cậu cho tớ 1 lần nữa giải thik, cho tớ 1 lần nữa đc cậu tha thứ....................
xin cậu đừng để tớ phải sống thiếu cậu, tớ ko thể làm đc đìu đó, tớ ko thể buông tay cậu ra được, tớ ko thể xóa tên cậu trong trí nhớ của cậu, tớ cũng ko thể quên đc giọng nói và ánh mắt of cậu.
nếu tớ có đc cơ hội đó 1 lần nữa tớ sẽ ko để mất và tớ sẽ ko ngốc như lần ney nữa.........!!